Vấn đề khó là
trong Tráng Đoàn có Tráng Sinh không muốn
đi nhà thờ vì anh ta là một kẻ hoài nghi. Ta không thể đưa ra một giải pháp cứu
gỡ chung có hiệu quả cho tất cả mọi người. Nhiệm vụ của Tráng Trưởng là giúp đỡ
Tráng Sinh sửa lại tư tưởng cho đúng đắn. Cho Tráng Sinh đọc và nghiên cứu đoạn
“Thái độ vô tôn giáo” trong quyển “Đường thành công”.
Nhưng khi đề
cập đến những vấn đề trên, chúng ta cần nhớ rằng Hướng đạo không bao giờ có ý định
trở thành một tôn giáo. Hướng đạo chỉ bổ túc cho nhà thờ cũng như bổ túc cho
trường học và gia đình.
Nếu Tráng Trưởng
thấy mình cần được giúp đỡ để đối phó với những vấn đề tôn giáo nhất là đối với
những Tráng Sinh thiếu đức tin, anh phải nhờ đến sự giúp đỡ của các vị ở nhà thờ,
là những người mà anh biết là biết cảm thông.
Nhưng dù sao Tráng
Trưởng cũng phải trò chuyện với Tráng Sinh thiếu đức tin. Biết đâu Tráng Trưởng
sẽ tìm ra được những khả năng mà trước đây trưởng chưa ý thức được. Sau hết, nếu
Tráng Trưởng vững lòng tin của mình thì phải nêu gương tốt trước Tráng Đoàn trong việc giữ đúng nhiệm vụ của mình với Thượng
đế.
Vấn đề này
ngay từ đầu cần đề cao sự quan trọng của việc nêu gương tốt và không cần soạn kế
hoạch nào trước. Rồi việc nêu gương tốt sẽ có kết quả tốt đẹp. Có lẽ nên nhắc
nhở Tráng Trưởng biết rằng nhiều điều phải thực hiện để xây dựng tâm tính. Người
ta cần nhận thức nhiều hơn là cần được giảng dạy. Kinh nghiệm cho thấy là Tráng
Trưởng nên đứng ở vị trí mà hành động và lời nói của trưởng là những yếu tố có
mãnh lực uốn nắn tâm tính con người. Đó là một vấn đề gay go nhưng rất có giá
trị.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét