Blog Search

Search Box by Terocket

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

Vấn đề 24: Sử dụng giờ rảnh rỗi

Thời gian rảnh rỗi của mỗi cá nhân trong xã hội hiện đại tăng nhiều hơn so với 10 năm trước đây. Nhiều dấu hiệu cho thấy nhờ sự phát triển công nghệ tự động và những công cụ tiết kiệm sức lao động, con người trong tương lai sẽ có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn nữa. Hiện nay người ta thường nói đến số giờ làm việc là 32, 30 hay có khi là 28 giờ mỗi tuần. Việc sử dụng thời gian rảnh rỗi hiện nay là một vấn đề xã hội cấp bách và sẽ thành vấn đề nghiêm trọng hơn nếu quả thật ngày mai số giờ làm việc còn giảm xuống nữa. Điều khó khăn trong việc hướng dẫn giới trẻ là hướng dẫn họ biết sử dụng thời gian rảnh một cách hữu ích.


Mỗi người thực sự có bao nhiêu thời gian rảnh rỗi? Thực ra không có nhiều lắm đâu. Học sinh ngoài giờ học ở trường, còn phải học ở nhà, làm việc bán thời gian, tham gia các hoạt động của nhà trường, làm việc nhà, nên tiêu phí một số lớn thời gian rảnh rỗi. Để ý là phần lớn thời gian rảnh rỗi đều tiêu phí cho công việc cá nhân. Hãy so sánh với hoàn cảnh người thanh niên khi đã lớn khỏi bị ràng  buộc bởi những công việc của thiếu niên nữa. Khi người thanh niên đã hoàn thành công việc hàng ngày rồi thì giờ rảnh rỗi còn lại được dành cho bản thân anh ta.

Theo dòng lịch sử, quan niệm rút ngắn thời gian làm việc hàng tuần là để cho công dân có dịp hưởng thụ thành quả lao động của mình. Quan điểm này có thể giải thích theo 2 cách. Trong khi nhàn rỗi con người được giải trí theo ý thích riêng mà không phải tham gia vào hoạt động chung nào hoặc chúng ta có thể sáng tạo để góp phần vào việc giải trí của xã hội. Quan điểm thứ nhất có nhiều nguy hại. Tính bàng quan và sự đua đòi theo số đông là điều tai hại vì nó làm mất hẳn cá tính con người. Huấn luyện sử dụng thời gian rảnh rỗi hợp lý là góp phần tô điểm cho đời sống cá nhân một cách đầy đủ và cho sự an lạc chung của đất nước. Là công dân của một nước thì có nhiều nhiệm vụ hơn là một người chỉ trú ngụ tại xứ đó. Nhiệm vụ công dân bao hàm việc đóng góp vào đời sống chung của đất nước cũng như quyền lợi thụ hưởng những gì đất nước có thể mang lại cho mình.

Để làm sáng tỏ quan điểm trên, chúng ta hãy đi hỏi một số người, như thế nào thì xứng đáng là công dân tốt. Họ không cho rằng đó là một ông Joe Doakos nào đó, có đóng thuế và đi bầu, sống tuân theo pháp luật. Không! Họ sẽ coi người công dân tốt là những ai đã làm được những gì có ích cho kẻ khác, hay đã góp được một phần xuất sắc vào đời sống của quốc gia. Nói cách khác những ai mang lại lợi ích cho người khác.

Trong quyển “Đường thành công” (Rovering to Success) có nói đến những tảng đá, và ta nên xem xét đoạn ấy, vì có đề cập đến việc sử dụng thời gian rảnh rỗi làm những việc có hại cho cá nhân và cả người khác. Những phương thuốc cứu chữa các tệ hại ngấm ngầm ấy cũng được nêu ra trong quyển Đường thành công và sự quân bình của vấn đề này đã được tham khảo để đề ra những ý kiến trong tập sách này.

Tráng Trưởng phải biết rõ mỗi Tráng sinh trong Tráng Đoàn có bao nhiêu thời gian rảnh rỗi và sử dụng thời gian rảnh rỗi đó như thế nào. Phải có sổ tay Tráng Trưởng để ghi những môn thể thao hay thủ công mà Tráng sinh đang theo đuổi, những việc gì các Tráng sinh thích làm và tiêu chuẩn giáo dục của mỗi cá nhân. Có thể mỗi Tráng sinh đều thích trau dồi học vấn và nếu Tráng Trưởng biết khuyến khích thì họ sẽ đạt được mục đích.

Kĩ năng.

Thủ công, khéo tay rất có ích cho các cá nhân. Đó là kết quả của óc sáng tạo của con người và giúp cho mỗi cá nhân có thì giờ tiêu khiển.

Trong Tráng Đoàn không cần mở các xưởng thủ công hay tổ chức cho toàn thể Tráng sinh học chung một môn. Điều chính là khuyến khích mỗi Tráng sinh học một môn mà họ thích nhất. Cá nhân cũng có thể tham gia các nhóm thủ công hay nhóm thể thao. Nhiều khi chúng ta cũng có thể tổ chức dạy nghề miễn phí hay đóng phí. Nếu có, đoàn quán nên cung cấp phương tiện cho Tráng sinh theo đuổi môn thể thao hay nghề thủ công đang định thực hiện.

Nếu Tráng sinh không biết nên theo đuổi nghề thủ công hay thể thao nào cả thì Tráng Trưởng có thể gợi ý như nghề thợ mộc, làm da thuộc, làm đồ sứ, nhựa, đồ gỗ, sưu tầm tem, thợ sơn, hội hoạ hay bất kì công việc xây cất nào. May hay chế tạo dụng cụ trại cũng là hoạt động có ích mà còn phù hợp với sinh hoạt của Tráng Đoàn.

Giải trí.

Giải trí thật sự là hình thức tích cực. Tráng Đoàn  có các chương trình giải trí riêng như đi bộ, cắm trại, thể dục thể thao như tennis, golf.

Kế hoạch hoạt động của Tráng Đoàn  phải đề ra huấn luyện căn bản cho Tráng sinh để tham gia vào các chương trình giải trí.

Chương trình giải trí tập thể gồm có cả khiêu vũ ngoài trời, trong phòng, giải thể thao dành cho người trưởng thành, và giám sát các hội đoàn thể thao thiếu nhi như hội bóng chuyền chẳng hạn.

Thẩm mỹ.

Trong khi hướng dẫn thanh niên có tầm nhìn rộng cần hướng dẫn họ phát huy óc khám phá về các môn nghệ thuật như văn nghệ, kịch nghệ, ca nhạc. Chúng ta thường hay có khuynh hướng lên án hình thức nghệ thuật nào mới mẻ, chỉ vì nó mới và chúng ta không hiểu rõ được. Trái lại, có nhiều môn nghệ thuật được đề cao vì nó phổ biến. Tráng Trưởng không nên võ đoán về giá trị một môn nghệ thuật nào mà chỉ nên hướng dẫn Tráng sinh biết nhận xét xác đáng về tất cả các môn nghệ thuật. Chính quyền và tư nhân đều cổ động cho nghệ thuật và có nhiều cơ sở được thành lập để nâng đỡ các môn nghệ thuật mà không cần tốn phí.

Đọc sách để giải trí là một hoạt động lúc nhàn rỗi của hàng triệu người thế mà có nhiều Tráng sinh không chịu đọc sách. Vậy phải khuyến khích Tráng sinh lui tới thư viện và biết thưởng thức văn chương.

Kịch, Phim, Đài và Truyền hình.

Hình thức giải trí thụ động này cũng có ích nhưng bất kỳ việc gì mà quá độ thì cũng không hay.

Kịch, phim, truyền thanh và truyền hình là hình thức thông tin đại chúng có ảnh hưởng đến đời sống hàng ngày và mức độ không thể tưởng tượng được vào đầu thế kỷ này. Nếu muốn ta có thể chấp nhận những gì mà các chương trình giải trí này mang lại mà không thắc mắc như những khán thính giả thụ động. Nhưng ta cũng có thể thắc mắc và nhận xét phê bình giá trị các hình thức giải trí này. Chẳng hạn, Tráng Đoàn  có thể thành lập nhóm phê bình đánh giá các buổi biểu diễn kịch, tài năng diễn viên, và các chương trình trình diễn đặc biệt. Nếu có thảo luận thì nên thảo luận sau khi chương trình chấm dứt. Chương trình truyền thanh về đề tài nhiệm vụ công dân chẳng hạn là những đề tài hữu ích để thảo luận.

Sự quân bình.

Một lần nữa cần nhấn mạnh sự cần thiết cần quân bình các hoạt động. Chúng ta thường có khuynh hướng chú trọng vào hoạt động mình ưa thích và bỏ những hoạt động cần thiết khác. Nếu ta cần phải thông thạo về một vấn đề nào đó thì ta cũng cần có tầm nhìn rộng để khám phá tất cả mọi vật trong đời sống. Dĩ nhiên có những vấn đề phải gạt bỏ, nhưng không vì lý do đó mà không chịu khó tìm hiểu trước. 
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest StumbleUpon Delicious Reddit Digg Email Delicious

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét